GIA TỘC AIO-Spam V.I.P
Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.

GIA TỘC AIO-Spam V.I.P

Cùng nhau chia sẻ kiến thức và thư giản cùng diễn đàn nhé
 
Trang ChínhLatest imagesĐăng kýĐăng NhậpNghe Nhạc OnLine

Share | 
 

 Những câu chuyện hay [ part1]

Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Go down 
Tác giảThông điệp
mastersbinh
Spam very good
Spam very good
mastersbinh

Huy Chương : Huy Chương Đồng
Điểm Danh Vọng : 180
Nam
Số bài viết : 147
Tiền MTS : -30
Được thanks : 11
Tuổi : 29
Đang sống tại : Vàm Láng

Những câu chuyện hay [ part1] Vide
Bài gửiTiêu đề: Những câu chuyện hay [ part1]   Những câu chuyện hay [ part1] I_icon_minitimeSat Jan 02, 2010 5:15 am

Trong vòng hơn nửa thế kỷ nay, chưa bao giờ tuyết rơi nhiều như năm nay, đài nói như thế. Tuyết ngập hết đường đi. Cái xe Jeep đậu dưới bãi bị tuyết phủ trông như cái mả vôi. Khi Bảo ý thức được hiểm nguy thì không lấy xe được nữa, không chạy kịp nữa. Lúc đầu thằng con trai, Titu, còn khoái chí vì cảm giác phiêu lưu, sau hoảng hốt vì sợ bị bỏ rơi trên núi, bị vùi dưới tuyết không ai tìm thấy. Tuy vậy đầu óc thằng bé tò mò vẫn còn nghĩ được tới... khoa học, hỏi mẹ:


Nếu mình bị chết ở đây xác được ướp đá, tới ngày 17 tháng 5* chưa thúi, phải không má?”



“Con đừng nói dại. Chết làm sao được! Ba sẽ lên cứu mình. Không thì cũng có Ðội Cứu Nạn.”



“Má gọi cho ba nữa đi.”



“Má gọi cả trăm lần rồi. Ðiện thoại mobil của ba tắt rồi.”



“Má đưa cho con gọi!”



Titu cũng không hơn gì máÔ. Mấy ngày đầu, kể cả khi chớm bão tuyết, Bảo vẫn còn liên lạc được với chồng. Từ tối hôm qua, chỉ nghe giọng nữ của công-ty Telenor nhắn không mệt mỏi: “Ðiện thoại tắt hoặc nằm ngoài tầm phủ sóng.”



Bảo nổi giận ngang:



“Gọi ba con làm gì nữa. Ông ấy mắc lo cho người khác...”



“Người khác là ai vậy má?”



“Mấy cô ca sĩ từ Mỹ qua.”



Bảo tức khi nghĩ Vinh cho vợ con lên núi trước vì anh bận đi đón hai cô ca sĩ sinh đôi Vân Hà, Vân Hương từ Mỹ sang. Ðúng là đem con bỏ chợ!



“Qua thăm nhà mình?”



“Ai thèm tiếp mà thăm. Qua hát thí cho chùa ấy mà.”



“Thí là gì, má?”



“Là hát không lấy tiền. Mấy ca sĩ hát dở thì đi hát thí.”



“Sao má không đi hát... thí?”



Bảo phì cười, cú đầu con, đứng lên hát một câu ‘Trông kìa con voi nó đứng rung rinh... ’ ’ rồi hỏi:



“Vầy mà dở à?”



“Dở!”



Bảo mở tủ lạnh coi, thấy có đủ thực phẩm cho vài tuần. Chị nhìn nửa nải chuối nghĩ nó mọc ở mãi Châu Phi, bây giờ bị kẹt trong bão tuyết, và vặt một trái đưa cho Titu.



“Con chê má thì... đi theo mấy cô đó đi!... Bố nào con đó.”



“He he... má ghen!”



Câu nói quá bất ngờ từ mồm miệng con trẻ khiến Bảo bối rối. Thằng bé đâu có ngờ nó bắn trúng boong một tâm điểm trong bóng tối của mẹ. Nhưng bên ngoài Bảo không thừa nhận điểm tối đó, cả với con lẫn với chính mình.



“Con nói bậy! Ba thương má nhất, việc gì má phải ghen? Máchỉ không thích ba bỏ má con mình trên núi đi đón người dưngỳ, vậy thôi.”



Thằng bé làm thinh, có vẻ như nó đã bị mẹ thuyết phục. Nhưng Bảo lại không bị thuyết phục bởi chính mình, trong thâm tâm chị cho rằng chồng không coi mình là ‘nhất trên đời’, giới răn số một, nhân quyền tối thượng. Anh có thể bỏ mạng sa trường vì nhiều người đàn bà khác, kể cả một ca sĩà hát thí. Nhưng không bao giờ thèm làm việc gì chiều ý vợ.



Cái tivi cũng chết, có lẽ bão tuyết làm hư cái chảo tiếp vận hoặc cột ăngten nhà hư. Bảo biết là tình trạng tồi tệ thêm. Mẹ con chị vây khốn, trong một hoàn cảnh không ai nhận sự đầu hàng. Nghĩ tới lúc Vinh tìm được xác mẹ con chết rữa trên chòi, Bảo sướng quá. Tuy nhiên, chị vẫnà sợ chết. Củi trong lò sưởi tàn, chị không chêm thêm nữa, để phòng trường hợp đứt điện. Chị bảo con nướng cái kẹo đường xốp cuối cùng trước khi than tàn, nhưng nó ngồi yên ngước mắt nhìn vào góc cái cửa sổ chưa bị phủ tuyết ố nó muốn để dành cục kẹo cuối cùng, hay nó không còn tha thiết gì nữa, người mẹ không đoán được. Chỉ đau lòng.



Bảo điện thoại về cho một người quen trong ban tổ chức văn nghệ để hỏi xem Vinh ở đâu, nhưng không ai trả lời.



“Titu, làm cách nào để tìm sổ điện thoại trong máy cầm tay?”



Titu cầm máy bấm, trả lời:



“Trống trơn.”



“Tại hồi đó ba tính ghi cho má mà má nói không cần, bây giờ cần thì không có.”



Bảo tiếc những việc nho nhỏ của chồng mà chị cho là bầy đặt. Cả số điện thoại cấp cứu Bảo cũng không buồn nhớ. Ðể cho Vinh lo, trong thâm tâm Bảo nghĩ như thế.



“Số 113, má!”



“Giống bố cái tính này đôi khi cũng được việc,” Bảo nghĩ thầm. Nhưng nói: “Rồi làm sao nói cho họ biết được mình ở đâu?”



“Ba có cái máy GPS.”



“Là cái gì?”



“Cái máy cho biết mình ở đâu, ba mới mua. Mấy lần ba với con đi rừng có mang theo.”



Hai mẹ con không ai bảo ai, chia nhau đi lục hộc tủ, ngăn kéo, kệ sách để tìm cái máy định tọa độ. Cái máy không nằm trong tủ hay kệ mà nằm ngay trong vali hành lý. Vinh nhét vào lúc nào Bảo không hay.



Ðội Cấp Cứu bảo họ bị tràn ngập công tác. Tình trạng của hai người chưa nguy kịch, họ ưu tiên cứu những người nguy kịch hơn, rồi sẽ cứu hai mẹ con sau. Nghe vậy Bảo cũng yên tâm. May mà vừa nói xong thì điện thoại hết pin. Chị đi dọn dẹp những đồ đạc mà hồi nãy đã vung vãi ra trong lúc lục cái máy GPS. Chị mân mê những tấm ảnh gia đình mà chồng chụp mỗi lần đi chơi, từ lúc chưa có Titu tới tuần nghỉ Lễ Phục Sinh mới đây với tấm hình Titu câu được con cá hồi 950 gr. Và chị giấu vội tấm hình khỏa thân Vinh chụp mình trong rừng ố trong một lúc hoang thú. “Cái gã dâm tặc này cũng biếtà nghệ thuật!” Bảo nói thầm, và người chị nóng ran lên như buổi trưa hè hôm đó. Chị giật mình nghe con gọi:



“Má! Cuốn sách này đẹp lắm, má coi đi!”



Bảo lại bên con kê đầu đọc. Ðó là một cuốn sách tranh thiếu nhi. Trang bên trái là hình vẽ kiểu như bích họa trong hang động, cực kỳ tinh xảo, linh động. Trang bên phải là chữ viết tay rất đẹp. Yên tâm sẽ được cứu, không sớm thì muộn, Bảo đốt lại lò sưởi và cùng con đọc lại từ đầu:






Chữ ký của mastersbinh
Về Đầu Trang Go down
Admin
Spam Vô Đối
Spam Vô Đối
Admin

Huy Chương : Huy Chương Vinh Dự
Điểm Danh Vọng : 3050
Nam
Số bài viết : 517
Tiền MTS : 5324
Được thanks : 35
Tuổi : 29
Đang sống tại : Tiền Giang / Gò Công Đông

Những câu chuyện hay [ part1] Vide
Bài gửiTiêu đề: Re: Những câu chuyện hay [ part1]   Những câu chuyện hay [ part1] I_icon_minitimeSat Jan 02, 2010 6:18 am

Đọc xong mỏi cả mắt Sad






Chữ ký của Admin
Về Đầu Trang Go down
https://aiospam.1forum.biz
 

Những câu chuyện hay [ part1]

Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Về Đầu Trang 
Trang 1 trong tổng số 1 trang

Permissions in this forum:Bạn không có quyền trả lời bài viết
GIA TỘC AIO-Spam V.I.P :: Giải trí :: Thơ, Văn, Châm Ngôn,....-
Welcome to you!
»»--Gia Tộc AIO-Spam V.I.P--««
Chào mừng bạn đến với diễn đàn của AIO-Spam V.I.P
Chia sẻ, tìm kiếm, giải trí, kết bạn !!!
Chúc bạn có những phút giây vui vẻ!

» Nếu đã có tài khoản, đăng nhập tại đây:«

» Chưa có tài khoản? Nhấn vào đây để đăng ký «
Web Counter
Hit Counters
Free forum | ©phpBB | Free forum support | Báo cáo lạm dụng | Cookies | Thảo luận mới nhất